Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Giới thiệu tới bạn đọc cuốn sách Võng Du Sống Cùng Mỹ Nữ của tác giả Long Quy 

Cơ Như Nguyệt

– Như Nguyệt tỷ, đừng nói nữa, ngày hôm nay cả ngày không người đến nhận lời mời, ngày mai du hí lại bắt đầu, vậy phải làm sao bây giờ? Mấy ngày qua có vài cái coi như không tệ, các ngươi đều cự tuyệt, hiện tại thảm a!!

Hướng Lam ở trong điện thoại nói.

– Tới người chỉ cần hiểu chút kỹ thuật liền thu? Ah, tốt. Cái gì! Các ngươi đã mua năm bộ thiết bị? Nhất định phải chiêu một người? Được rồi, các ngươi về sớm một chút.

Hướng Lam cúp điện thoại, buồn bực cầm lấy tờ báo trên quầy, nhàm chán lật xem.

Những người khác đều đi ra ngoài mua thiết bị du hí, chỉ còn lại Hướng Lam một người đang trông tiệm đợi người tới nhận lời mời, cũng không biết có phải vì tiệm đồ lót hay không, làm cho rất nhiều người tới nhận lời mời ngắm mà lùi bước, đối với phòng làm việc Hinh Vũ không ôm ấp lòng tin trở về, hay là nguyên nhân gì, chỉ có mấy người tới nơi này nhận lời mời.

Thật vất vả tới mấy người, Cơ Như Nguyệt hỏi một ít vấn đề tương quan, chỉ lắc đầu than khổ, nói quá kém, không muốn bọn họ, hôm nay là ngày cuối cùng, mua hơn một bộ thiết bị du hí, ngày hôm nay mặc kệ thế nào, cũng phải thu một người lại nói.

Lúc này Thạch Trung Ngọc đẩy cửa vào, quản hắn là cửa hàng gì, có việc làm là được.

Thạch Trung Ngọc đi vào tiệm đồ lót, liền thấy được Hướng Lam ở bên quầy, quan sát tỉ mỉ một lần.

Đó là một thiếu nữ chừng hai mươi tuổi, ăn mặt đơn giản, vóc người có thể nói gần như hoàn mỹ, mắt to thanh thuần như mộng huyễn, chỉ liếc mắt nhìn, cũng làm người ta tim đập thình thịch, tóc dài xõa vai, giống như Dao Trì tiên nữ.

Thạch Trung Ngọc đi tới trước mặt Hướng Lam, ngơ ngác nói không ra lời.

Hướng Lam ôn hòa cười:

– Ngươi là tới phòng làm việc Hinh Vũ chúng ta nhận lời mời sao?

– Vâng.

Thạch Trung Ngọc gật đầu nói.

– Ngươi ở trên bảng xếp hạng game thủ Trung Quốc xếp bao nhiêu?

Hướng Lam hỏi, tuy nói hiện tại chỉ tùy tiện thu một cái, đơn thuần chỉ vì không muốn đạp hư một bộ thiết bị du hí, nhưng nên hỏi còn phải hỏi.

– Hơn ba mươi vạn.

Thạch Trung Ngọc bịa chuyện, Thạch Trung Ngọc tin tưởng, cho dù là ở địa phương tàng long ngọa hổ như Trung Quốc, sau mấy trăm ngàn người, hẳn đều là không sai biệt lắm, hầu như không có chênh lệch gì mới đúng. Quả nhiên biểu tình của Hướng Lam không có phản ứng gì lớn, đoán đúng!

– Vậy làm phiền ngươi đăng nhập một Website, ta kiểm nghiệm một chút.

Hướng Lam chỉ chỉ máy tính.

Trên đầu Thạch Trung Ngọc toát ra mồ hôi lạnh, đi tới trước mặt máy tính, ngồi xuống nhìn mặt bàn đờ ra, trong lòng thầm hận, một địa phương bán đồ lót tại sao có thể có máy tính, cái bảng xếp hạng game thủ chó má kia là vật gì cũng không biết, nào có tài khoản có thể cung cấp hắn đăng nhập? Còn nữa, bảng xếp hạng kia ở đâu hắn cũng không biết.

Thạch Trung Ngọc ở trong lòng cuồng hô:

– Địa chỉ trang web là cái gì???

Hướng Lam kỳ quái nhìn Thạch Trung Ngọc:

– Làm sao vậy?

– Ta đã quên địa chỉ trang web.

Thạch Trung Ngọc vô liêm sỉ nói.

Hướng Lam có chút buồn bực giúp hắn mở Website:

– Ngươi đã bao lâu không có đăng nhập qua? Ngay cả địa chỉ trang web đơn giản như vậy cũng không nhớ kỹ?

– Hơn nửa năm, trong khoảng thời gian này vẫn đang làm công việc khác.

Thạch Trung Ngọc vừa nói, một bên làm bộ đăng nhập, liên tục mấy lần, đều không vào được, không có cái tài khoản này a.

Thạch Trung Ngọc giả vờ kinh ngạc tiếp tục đăng nhập, lại thử mấy lần, sau đó vẻ mặt buồn bực nhìn Hướng Lam, còn chưa lên tiếng, Hướng Lam đã hỏi trước:

– Ngươi sẽ không phải ngay cả tài khoản của mình cũng quên hết chứ?

Thạch Trung Ngọc phát ra từ phế phủ thừa nhận nói:

– Ngươi quá thông minh, này cũng bị ngươi đoán được, ngươi là thần sao?

Hướng Lam buồn bực nhìn Thạch Trung Ngọc, để tâm lý của Thạch Trung Ngọc có chút lo lo.

Hướng Lam nói:

– Lấy CMND ra ta xem một chút.

– Làm gì?

Thạch Trung Ngọc hơi nghi hoặc.

– Nói nhảm, không nhìn ngươi có CMND hay không, làm sao có thể yên tâm để cho ngươi công tác ở nơi này?

Hướng Lam liếc mắt, nếu như không phải trời sắp tối, lại tìm không được người, Hướng Lam mới sẽ không thu Thạch Trung Ngọc.

Thạch Trung Ngọc ngoan ngoãn giao ra CMND, chờ đợi kết quả.

Hướng Lam nhìn một chút, cảm giác CMND này không giống như giả hỏi.

– Ngươi tên Thạch Trung Ngọc?

Thạch Trung Ngọc gật đầu.

– Ta gọi Hướng Lam, ngươi kêu ta Tiểu Lam là tốt rồi, ngươi trở về thu thập đồ đạc một chút, sau đó đến địa chỉ này.

Hướng Lam đưa cho Thạch Trung Ngọc một tờ giấy nhỏ.

Thạch Trung Ngọc nhìn một chút, giật mình nói:

– Khu đô thị Lý Tưởng? Địa phương kia không phải khu biệt thự sao? Đi chỗ đó làm gì?

– Đó là tài sản của phụ thân người sáng lập phòng làm việc để lại, địa điểm công tác ở đó, buổi tối hôm nay ngươi phải dời qua. Nếu như buổi tối hôm nay ngươi không thể tới, ta liền tuyên bố ngươi bị khai trừ. Vì chúng ta đã đóng cửa hàng này, lát nữa sẽ đi ngay.

Hướng Lam nói.

Thạch Trung Ngọc tuân lệnh, lập tức dùng 10 đồng tiền huy nhất, đón xe trở lại chỗ ở của hắn, hắn không có đồ đạc gì, một cái túi là đủ rồi, một bộ áo sơmi, một cái quần, một cái quần lót, còn có một chút vụn vặt, được rồi, thiếu chút nữa đã quên, còn có tứ đại tác phẩm nổi tiếng.

Đừng nhìn Thạch Trung Ngọc không có học cao, tốt nghiệp trung học liền không tiếp tục, nhưng hắn rất đam mê sách vở.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x